Doggy em người yêu hotgirl mặt phê pha như đĩ vậy

Mình ghét hắn, mình không muốn,” nhưng cơ thể không nghe lời, như một lời nhắc nhở rằng cô chưa thoát khỏi bóng ma ấy. Thư mặc chiếc áo khoác mỏng màu xám, đôi tay đẩy xe nôi bé Ngọc, bánh xe lăn đều trên sỏi phát ra tiếng “lọc cọc” nhỏ, cô bước chậm rãi, lòng nặng trĩu như mang theo cả thế giới trên vai, “Mình phải mạnh mẽ, có anh bên cạnh rồi, không được sợ nữa.”
Hoàng đi sau, cách cô vài mét, chiếc áo khoác đen hòa lẫn vào bóng cây, đôi giày thể thao bước nhẹ nhàng không tiếng động, anh giữ khoảng cách để theo dõi mà không bị phát hiện. Thư mặc chiếc áo khoác mỏng màu xám, đôi tay đẩy xe nôi bé Ngọc, bánh xe lăn đều trên sỏi phát ra tiếng “lọc cọc” nhỏ, cô bước chậm rãi, lòng nặng trĩu như mang theo cả thế giới trên vai, “Mình phải mạnh mẽ, có anh bên cạnh rồi, không được sợ nữa.”
Hoàng đi sau, cách cô vài mét, chiếc áo khoác đen hòa lẫn vào bóng cây, đôi giày thể thao bước nhẹ nhàng không tiếng động, anh giữ khoảng cách để theo dõi mà không bị phát hiện. Anh đặt cốc xuống bàn, ngồi cạnh Thư, bàn tay ấm áp đặt lên vai cô, giọng trầm đầy yêu thương: “Em yêu, anh tin em, nhưng từ giờ đừng giấu anh chuyện gì nữa, anh không muốn mất em đâu.” Thư ngẩng lên, đôi mắt đỏ hoe chạm vào ánh nhìn dịu dàng của anh, lòng cô như được xoa dịu bởi sự ấm áp ấy, cô gật đầu, giọng khẽ: “Dạ, anh, em hứa.” Nhưng