Đứa em kế ngực tròn cho tôi liếm vú phê quá đi

Thư dừng lại, cách hắn vài mét, đôi tay siết chặt tay cầm xe nôi, giọng cứng nhưng run run: “Anh Nam, anh muốn gì? Màn hình sáng lên, dòng tin nhắn từ số lạ hiện rõ: “Thư, anh Nam bảo tối nay gặp ở công viên nhỏ gần nhà, 8 giờ, không thì Hoàng nhận ảnh nhà hàng.” Thư giật mình, tay run làm điện thoại rơi xuống sàn, phát ra tiếng “cạch” khô khốc. Mái tóc đen nhánh, vốn óng mượt, giờ rối bù xõa xuống vai, vài sợi dính vào gò má ướt át vì những giọt mồ hôi lạnh lăn dài từ thái dương. Thư ngồi co ro trên chiếc sofa bọc vải màu xám, đôi chân trần co lên, bàn tay thon gầy ôm chặt chiếc gối ôm cũ kỹ mà cô thường dựa vào mỗi khi lòng bất an. Mái tóc đen nhánh, vốn óng mượt, giờ rối bù xõa xuống vai, vài sợi dính vào gò má ướt át vì những giọt mồ hôi lạnh lăn dài từ thái dương. “Anh có bản sao clip, đẹp hơn ảnh này nhiều, em thấy sao?” Hắn cười khẩy, giọng trầm đầy đe dọa. Anh nói xóa clip rồi mà, sao còn đe dọa tôi?”
Nam tiến sát, rút từ túi áo một tấm ảnh, giơ lên trước mặt cô – cảnh nhà hàng Ngọc Lan, tay hắn luồn dưới bàn, mép quần short Thư ướt át, ánh mắt cô đờ đẫn trong khoái lạc không mong muốn. Công viên nhỏ gần nhà chìm trong không gian tĩnh lặng, chỉ có tiếng lá khô xào xạc dưới từng cơn gió lạnh thổi qua hàng cây bàng già cỗi.